7284638f51ee57fee5fcb699d2c9692a942e2ad4.html

B-verify="7284638f51ee57fee5fcb699d2c9692a942e2ad4"

[DỊCH THƠ] SONNET XII- BÀI THƠ SONNET SỐ 12 (WILLIAM SHAKESPEARE)




Read by David Tenant

Sonnet XII - WILLIAM SHAKESPEARE

When I do count the clock that tells the time, 
And see the brave day sunk in hideous night; 
When I behold the violet past prime,
And sable curls all silver’d o’er with white; 
When lofty trees I see barren of leaves, 
Which erst from heat did canopy the herd, 
And summer’s green all girded up in sheaves, 
Borne on the bier with white and bristly beard, 
Then of thy beauty do I question make, 
That thou among the wastes of time must go, 
Since sweets and beauties do themselves forsake 
And die as fast as they see others grow; 
And nothing ’gainst Time’s scythe can make defence 
Save breed, to brave him when he takes thee hence.

Bài thơ Sonnet số 12  


Khi tôi đếm từng hồi chuông quả lắc
Và lặng nhìn từng khe sáng của ngày rực rỡ dần mất hút trong đêm
Lòng bồi hồi nhớ về thanh xuân tươi đẹp êm đềm
Chợt đau xót khi mái tóc xanh ngày nào đã điểm bạc

Ôi hàng cây cao nay nhớ những tầng lá
Nơi trưa hè râm mát những bầy cừu
Hương đồng nội chỉ còn phảng phất mùi lưu luyến
Từng bó lúa về đâu theo vòng bánh quay đều?

Bỗng tự hỏi tuổi trẻ mà anh đang tận hưởng
Liệu có mãi trường tồn với thời gian?
Bởi vạn vật một quy luật tuần hoàn
Ta ra đi để sự sống mới sinh sôi nảy nở

Anh, cũng như bao kẻ khác, chẳng thể nào tránh được lưỡi hái của tử thần đâu
Nhưng nhờ có hậu duệ, cuộc đời sẽ ghi dấu ấn của anh mãi về sau.

THU TRANG dịch (Những ngày tháng bảy của năm 2016)

Comments

Post a Comment